Hôm nay ở lớp các cô kê bàn ghế cho lũ nhóc đọc truyện, một
lúc sau bàn đó không còn ai ngồi nữa. Bạn Voi chui xuống gầm bàn nằm một lúc
lâu sau khi phát hiện ra nó hoàn toàn thuộc về mình và bị cô "bắt được"
. Rõ ràng trong trường hợp ấy cô sẽ phải bảo bạn đi ra, nhưng không phải là ép
buộc như cách mọi người vẫn thường làm, vì hiển nhiên con chưa gặp bất kì điều
gì nguy hiểm tại thời điểm đó, nhưng lại có rất nhiều nguy cơ sưng đầu kẹp tay
đánh nhau... Thế nên cô T đã làm như sau:
Cô gõ bàn mà bạn đang nằm:
"Cốc cốc.... Có ai ở trong đó không? Tôi là người của đội
cứu hộ đây...."
"Có tôi. Tôi đang ở dưới này đây."
Tự nhiên thêm 2 bạn nữa chui vào: "Còn tôi nữa"
"cả tôi nữa"
"Các anh ở dưới đó làm gì đấy?"
"Ở dưới này rất vui". "Không ai nhìn thấy
chúng tôi." "Dưới này tối lắm"
"Chúng tôi sắp đổ rất nhiều đất xuống đây, nếu các anh
không ra ngoài ngay, các anh sẽ bị chìm trong đất mất. Đưa tay đây, chúng tôi sẽ
kéo các anh ra"
Sau khi chui hết ra ngoài cô lại hỏi tiếp:
"Các anh an toàn cả chứ? Không ai bị thương chứ?"
"Vâng"
"Vậy các anh gấp bàn đi cất nhé"
"Vâng"
Rồi chúng tự cất bàn đi vui như tết :)))
Là đứa trẻ để hiểu trẻ, giáo dục sẽ không còn gánh nặng.
Roi vọt không làm trẻ nên người, yêu thương mạnh hơn lời
quát mắng.
EmoticonEmoticon