Moon là bạn nhỏ 4 tuổi ngang bướng kinh khủng khiếp và thích
làm ngược lại tất cả mọi thứ mà cô giáo bảo. Mẹ nào có case con bướng thì vào
hóng cùng cho vui nha. Biết đâu học được điều gì đó.
Hôm nay lúc dọn đồ chơi, cô Trang bảo Moon cất truyện lên đi
con, mình hết giờ đọc truyện rồi, tất cả các bạn khác đều cất trừ con (dĩ nhiên
rồi, mình thích thì mình ôm truyện thôi) và bĩu môi làm mặt xấu, dứt khoát
không chịu cất. Trong trường hợp bình thường, nếu chưa học Reggio rất dễ mất
bình tĩnh nếu trẻ ngang ngược như thế. Và con chắc cũng thường xuyên làm như thế
troll các cô, rồi bị các cô cưỡng bức giật quyển truyện đi rồi khóc đành đạch
(em đoán vậy).
Nên cô Trang dùng kế mềm nắn rắn buông, không thích cất thì
mình tạm thua vậy:
"Moon đang đọc dở truyện à con? Truyện gì đấy
con?"
"Truyện em bé bị quạ cắp đi =)))) "
"Con đang đọc đến đây à? Cô đọc tiếp cho nhé"
"Vâng" Các bạn khác thấy thế cũng xúm vào nghe.
Sau đó cô Trang đọc hết phần truyện đó cho Moon (quyển truyện
cực dày nha, phải có khoảng 5 7 truyện gì ấy, nhưng chỉ đọc truyện mà con đang
đọc dở thôi là dừng lại) "Câu chuyện cô kể đến đây là hết rồi. Chúng mình
cất truyện đi, mai lại đọc nhé"
"Vâng ạ" , rồi Moon đưa truyện cho cô mà chẳng còn
luyến tiếc gì nữa <3
Kết luận: Việc chúng ta cưỡng bức kết thúc một hoạt động
đang còn dang dở của con là một sự đả kích mạnh mẽ đến tâm lý của trẻ.
Trước khi muốn trẻ dừng một hoạt động nào đó, ta cần thông
báo cho con là "Còn 5, 10 phút nữa là hết giờ, chúng mình chuẩn bị cất
nhé", "Còn 2 phút nữa thôi, các bạn sẵn sàng dọn dẹp để làm hoạt động...
chưa?" , "Hết giờ rồi, mình cất đồ chơi thôi nào" .
Nếu con vẫn còn luyến tiếc chưa muốn dừng, hãy nhập cuộc,.
cùng con vẽ đoạn kết cho trò chơi ấy, và hứa hẹn sự tiếp diễn vào một thời điểm
nào đó khác nữa để con không cảm thấy hụt hẫng, mất mát.
P.s: Ảnh chỉ mang tính chất minh hoạ vì đt em hết pin không
up được ảnh lên =)))
EmoticonEmoticon